Nó có chuyện muốn nói với bạn nó, nên gửi tin nhắn offline, bạn nó không trả lời, nó nghĩ bạn ấy không nhận dc. Rồi, ngày nọ, nó thấy bạn nó online, nó vào gọi bạn nó, nhưng bạn nó vẫn im lặng ko trả lời, mãi 2 tiếng sau, bạn offline…Nó vẫn kiên nhẫn gửi offline lần 2 lần 3…Bạn nó vẫn không trả lời. Đó là một người bạn cũng thân với nó.....………..……………….
Và với người bạn thứ 2…Thấy bạn online, nó cũng nhảy vào hỏi thăm bạn nó, nó ko nghĩ nó làm phiền hay làm khó chịu gì người ta.....Bạn ấy cũng không trả lời, 1 lần rồi 2 lần rồi n lần ...…..Nó nghĩ rằng người ta bận nên người ta không trả lời…Nó nghĩ thế nên nó cũng vui vẻ.Nó lại kiên nhẫn nghĩ rằng…họ không nhận tin nhắn offline của mìnhNó…nghĩ…nghĩ thế…để lòng nhẹ nhàng…Nhưng có những thứ…Một người xa lạ chưa chắc hiểu dc nguyên nhân sâu xa, bằng chính nó.…..………….………………..
Một ngày nọ…Nó cũng thử chơi trò offline. Và nó bất ngờ nhảy vào chat với sis. Nó thấy sis có vẻ khó chịu và phát hoảng với trò này. Sis hỏi: “Tại sao em offline hả? Em ghét ẩn nick lắm mà, sao em lại ẩn nick? Sao ai cũng ẩn nick thế này?”. Nó thấy sis có vẻ hơi buồn và thất vọng. Nó cười và hiểu được cảm giác của sis, nó bật online trở lại.…..Rồi 1 ngày kia, có 1 người bạn cho nó 1 đường link để kiểm tra nick ẩn, thật ra nó cũng có thể tìm dc đường link này, nhưng nó ko muốn tìm, giờ người ta gửi tới tận yahoo nó, thì nó cũng thử xem sao.Nó chơi và nó thấy vui lắm, nó biết dc tất cả bạn bè nào có trên mạng, ngày nào nó cũng “chơi” cái trò này hết.Kết quả thật thú vị, nào là online nè, offline nè, rồi cả invisible…Đủ thứ biểu hiện……………….………………..Đến một ngày kia,Nó đang rất cần 1 vài người bạn thân thiết của nó, nó muốn dc nói chuyện với họ.Nên nó lại vào đường link ấy để kiểm tra thử.Nó thấy họ đều đang trên mạng nhưng lại là invisible (ẩn nick)Nó nhớ họ quá, nó cần họ lắm, nên nó đánh lều, 1 lần nữa, nhảy vào gọi họ. Họ vẫn im re…Như thể họ đang cố gắng đóng rất tốt vai trò của mình…Đó là “tui đang ẩn nick mà, nên tui vẫn sẽ im lặng với lời kêu gọi của bạn đấy”.Nó bắt đầu hơi thất vọng….……….……….Tối nay còn có 1 chuyện làm nó bất ngờ hơn.Lâu ngày rồi nó ko gặp anh . Anh là bạn đồng nghiệp của nó. Cũng là bạn chơi chung nhóm với nó. Thấy Anh bỗng onlineNó nhảy vào hỏi thăm sức khỏe anh. Anh có vẻ bận rộn, chỉ trả lời dc 2 câu rồi im luôn. Nó biết anh bận, nên nó im lặng, ko nói nữa, sợ lại làm phiền anh.Nhưng ko ngờ, 5 phút sau anh offline. Nó cứ nghĩ anh offline thật. Nhưng nó chợt nghĩ: “Hay là mình chơi trò chơi đó đi”.Thế là nó lại mở đường link đó ra, nó gõ nick anh vào, nó check. Nó phát hoảng khi thấy chữ online.Nó chợt suy nghĩ, sao ko là offline hay invisible mà lại là online. Rõ ràng nó đã thấy anh offline rồi mà.Và rồi nó cũng hiểu…Anh vừa ẩn nick của nó, chỉ một mình nick nó mà thôi.……….Nó chỉ cười…Một cái cười rất nhẹ…Cho tất cả những hành động trên.Đôi khi nó nghĩ rằng…Gía như mình đừng biết đường link đó thì hay hơn.Nó sẽ vẫn cứ yên tâm mà nghĩ rằng, ừ bạn ấy ko online, ừ bạn ấy đang bận, ừ bạn ấy ko nhận dc tin nhắn, vì nó chẳng biết gì cả…Nhưng giờ nó lại biết hết…
……………………
Hì…Nó ngồi và tự ngẫm nghĩ kiểm tra lại bản thân xem nó có làm gì sai hay phiền đến họ, để họ tránh mặt mình ko.Và nó biết rằng…Nó ko sai điều gì cả….Nó luôn biết chừng mực trong những mối quan hệ đó, nên nó tin rằng, mình cũng chẳng làm phiền họ. ……Nó nghĩ rằng…sẽ dễ chịu hơn khi 1 ai đó vẫn cứ online và để dòng chữ “busy”. Nó nghĩ rằng ai đó vẫn có thể invisible, nhưng khi nào rảnh rỗi, thoải mái, hãy viết lại vài dòng tin nhắn offline cho bạn mình….Nó nghĩ…và nghĩ như thế thôi…Chứ sự thật đâu phải thế, đó cũng chỉ là suy nghĩ của riêng nó.……..…………Nó cũng chẳng buồn chơi mãi trò chơi ấy.Giờ thì Nó check lại những nick trong yahoo của nó. Và nó đã cài lại với những nick mà nó cho là quan trọng, cho là thân thiết với mình…Nó cài chế độ : “Luôn luôn ẩn nick” với họ.Nó thấy nhẹ cả lòng…Vì ít ra nó cũng còn giữ lại lòng tự trọng
[ST]